[CHAP 2] SỰ LỰA CHỌN TRONG NHỮNG LỰA CHỌN

 

Tôi lặng lẽ buông chiếc ống hút đang cắn và duỗi thẳng lưng. Đó là bởi vì tôi thấy mình vô thức nhìn chằm chằm vào người đàn ông ấy và nhai nát đầu ống hút. Không ai có thể đọc được suy nghĩ bên trong tôi, nhưng chính tôi cũng cảm thấy xấu hổ. Tôi không phải sói đói...

Lục lại trí nhớ, lần cuối cùng tôi dập tắt ham muốn tình dục của mình bằng một cách khác ngoài thủ dâm là vào đầu năm nay. Ngoài ra, sau khi bị cắt casting, tôi đã giả vờ thờ ơ trước sự lo lắng của quản lý, nhưng sau 3 tháng tôi bắt đầu hồi hộp. Tình hình trở nên căng thẳng hơn khi cường độ của những bình luận chỉ trích bắt đầu thâm nhập vào fan-café của người hâm mộ. Đúng là ban đầu tôi không quan tâm lắm, nhưng phải làm sao đây trong khi chính bản thân tôi cũng không biết phải làm gì? Mọi thứ thật khó khăn!

Đây đúng nghĩa là khoảng thời gian bất mãn không có gì được thỏa mãn. Những lúc như thế, nhìn một thân hình đầy nam tính trước mắt cũng đủ kích thích ham muốn tình dục của tôi rồi.

Giả vờ uống ly cocktail, tôi nghịch chiếc ống hút và lặng lẽ nhìn về hướng chiếc bàn đó. Như thể vấn đề đang thảo luận đã được giải quyết, tất cả các thành viên trong nhóm đều thư giãn và thay đổi tư thế, bầu không khí cũng trở nên nhẹ nhõm hơn. Một vài tiếng cười vang lên. Người đàn ông duỗi nửa thân trên nghiêng về phía trước, khi vừa ngẩng đầu lên, ánh mắt chúng tôi chạm vào nhau. Người đàn ông nhìn tôi chằm chằm. Anh ta nheo mắt như thể anh ta sẽ đến đây bất cứ lúc nào và bắt đầu một cuộc chiến. Có vẻ như tôi đã gửi lời tán tỉnh đủ lộ liễu đến nỗi anh ta nhận ra được ý định tình dục của mình. Sẽ càng kỳ lạ hơn khi vội vàng ngoảnh mặt đi, tôi khuấy mạnh ly cocktail bằng ống hút rồi thản nhiên đảo mắt sang hướng khác.

Đột nhiên, âm lượng của tiếng nhạc tăng lên một chút. Tầm hai ba nhân viên bắt đầu phục vụ thức ăn nhẹ và đồ uống đến bàn của họ.

Nên đứng dậy hay nên uống một ly rượu khác?

“Tôi đoán cậu đang nghĩ đến việc uống thêm ly nữa, tôi có thể mời cậu được không?”

Tôi ngẩng đầu lên trước giọng nói xa lạ. Ai đó đang đứng trước mặt tôi với cặp kính dày cuộm. Đó là người đàn ông trung niên ngồi bàn đối diện.

“Tôi đánh giá cao lời đề nghị của ngài, nhưng tôi vừa định ra về.”

“Sẽ không mất quá nhiều thời gian đâu. Thực ra, tôi là người đang làm việc này…”

Người đàn ông trao danh thiếp của mình không chút do dự. Nó được in đậm với chức danh hoa mỹ là “Giám đốc điều hành các sản phẩm liên quan đến phát sóng truyền hình”. Ông ta nói tiếng Anh với giọng Anh nặng, nhưng địa chỉ của công ty được viết bằng chữ nhỏ ở phía dưới lại ở Thượng Hải, Trung Quốc.

“...”

Sau khi lướt vội qua tấm danh thiếp, tôi ngước nhìn người đàn ông với đôi mắt lơ đễnh. Ý tôi là, chuyện này thì liên quan gì đến tôi?

“Cậu nổi bật ngay từ khi bước vào, làm cho tôi có một cảm giác gì đó…cậu có thích diễn xuất không?

Người đàn ông nhấn mạnh một cách tế nhị rằng công ty của ông ta khá lớn và bắt đầu nói về một dự án mới đang được tiến hành. Ước chừng từ giữa đến cuối 40, ông ta mặc một bộ quần áo sạch sẽ, sang trọng, tôn lên thân hình cân đối của mình. Mặc dù khuôn mặt và hình dáng cơ thể không phù hợp với gout của tôi, nhưng khách quan mà nói thì cũng không tệ. Tuy nhiên, có một điều chắc chắn là ông ta đã kết hôn.

Bỏ qua những điều đó, cách ông ta tiếp cận thật tồi tệ. Tôi trông có vẻ non nớt đến mức sẽ theo ông ấy lên giường, và ngoan ngoãn cởi quần áo khi ông ấy nói rằng có thể cho tôi làm diễn viên? Tôi không biết mình trông như thế nào trong mắt một người đàn ông, nhưng tôi đủ nhạy cảm để biết rằng ông ta đang tìm kiếm vật tế thần cho một đêm đi chơi, chứ không phải tìm kiếm một diễn viên đầy tham vọng.

“Cậu không muốn nghe thêm chi tiết sao? Tôi không nghĩ sẽ nhàm chán nếu chúng ta nói chuyện với nhau. Hoặc…cậu có thể chọn địa điểm.”

Tôi thẳng thừng ngăn tay ông ta đặt chiếc ly đang cầm xuống bàn.

“Không, ông hiểu lầm rồi! Tôi không có hứng thú với diễn xuất hay bất cứ thứ gì tương tự.”

“Này, cậu đang đối xử với tôi như một kẻ quấy rối tình dục. Như vậy là thô lỗ lắm đấy!" Người đàn ông trung niên lập tức nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng. Tôi sững sờ trước lời phản đòn của đối phương.

Sau khi ra mắt, có đôi lần tôi cũng thử tìm kiếm đối tác trong khi đi công tác ở nước ngoài. Cũng có những người đàn ông và phụ nữ bắt chuyện với tôi với cùng một mục đích. Nhưng cuối cùng, lần nào tôi cũng kiếm cách từ chối. Cho dù tìm kiếm những đối tác để chơi đùa thì cũng cần có những tiêu chuẩn riêng của nó.

Thầm nhủ trong lòng đã đến lúc nên đẩy ghế ra sau và đứng dậy trước khi mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, bỗng nhiên tôi cảm thấy sự hiện diện của ai đó sau lưng mình.

“Xin chào. Tôi là quản lý của khách sạn.”

Theo hướng giọng nói, tôi nhìn lên bên phải của mình. Người đàn ông ở bàn họp kinh doanh đứng đây tự lúc nào. Một nụ cười dịu dàng nở trên khuôn mặt cùng cặp kính đã được bỏ xuống.

“Xin lỗi đã cắt ngang cuộc nói chuyện, nhưng tôi đang băn khoăn không biết có vấn đề gì không? Nếu có gì bất tiện, chúng tôi sẽ giải quyết ngay!”

Đó là tiếng Anh với giọng kép từ miền đông Hoa Kỳ. Giọng điệu trầm và nhẹ nhàng, nghe thật tuyệt vời. Người đàn ông nói năng lịch sự nhưng đồng thời cũng mang sắc thái răn đe. Đừng làm quá, có thể mất lòng những vị khách khác!

Người đàn ông trung niên cười sảng khoái, như thể ông ta đã bị hiểu lầm.

“Tôi chỉ đang cố trao đổi một số thông tin về du lịch. Gia đình tôi sẽ đến đây vào ngày mai. Cậu có biết nơi nào thú vị để tham quan cùng gia đình không? Vợ tôi đã đi hầu hết các nơi ở Bangkok. Tôi cũng không biết phải dẫn họ đi đâu.”

Chứng kiến sự trơ trẽn không biết xấu hổ của ông ấy khi kể chuyện gia đình trước mặt tôi, người mà ông ta cố gắng dụ dỗ lên giường trong vài phút trước, có vẻ như đây không phải là điều mà ông ấy đã làm một hai lần.

“Hãy để tôi giới thiệu ngài với một nhân viên nắm rõ tình hình địa phương ở Bangkok. Thành phố này là một nơi luôn thay đổi, nên tôi cũng không cập nhật thông tin nhanh được.”

“Ồ không, cậu không cần phải bận tâm nhiều về điều đó đâu. Cuối cùng thì … tôi rất thích cuộc trò chuyện, thưa cậu diễn viên.”

Ông ta chế nhạo tôi với vẻ mặt cố nén sự không hài lòng, sau đó quay trở lại chỗ ngồi và gọi nhân viên. Tôi choáng váng khi thấy ông ấy vội vã thanh toán hóa đơn rồi rời đi như một người bận rộn.

 “Mặc dù cậu đã từ chối, tôi vẫn phải can thiệp vì dường như ông ta không có ý định lùi bước. Tôi không biết là mình có khiến cậu cảm thấy khó xử không?”

“Không! Tôi đã rất bối rối… Cám ơn anh!”

Người đàn ông dựa người vào lưng chiếc ghế trống. Người quản lý khách sạn không lịch sự lắm với khách. Nhưng anh ta thậm chí không có vẻ áy náy. Khách sạn tại các điểm du lịch nổi tiếng có xu hướng dịch vụ thân thiện và thoải mái hơn là hình thức trang trọng. Khách sạn của mẹ tôi cũng vậy. Tư thế ngồi khiến gương mặt của anh được đưa lại gần tôi hơn một chút. Nhìn thấy nó ở khoảng cách như thế này khiến tôi thích thú đến quên mất nguy hiểm. Từng đường nét tạo nên khuôn mặt dày dặn, khỏe khoắnkhông hề vụng về. Nó khá rõ ràng và gọn gàng giống như những đường nét của một bậc thầy vung tay vẽ ngay lập tức mà không hề do dự.

Người đàn ông nhìn chằm chằm vào mặt tôi.

“Tại sao anh lại nhìn tôi như vậy?"

Khi được hỏi về ý nghĩa của ánh nhìn, người đàn ông chậm rãi lắc đầu.

“Không, chỉ là… tôi tự hỏi tại sao cậu lại lang thang ở đây một mình vào giờ này?”

Tôi bật cười trước câu trả lời của anh ta. Có vẻ như cảm giác tồi tệ đã tốt hơn một chút, tôi khuấy đáy ly cocktail bằng ống hút. Có một vết nứt nhỏ trong nhịp đập của trái tim.

Ngay cả khi tất cả chỉ là tình một đêm, sự bối rối này thật đáng quan ngại.

“Nếu cậu muốn một thức uống khác, tôi sẽ mời.”

“Anh sẽ mua cho tôi đồ uống?”

Trước câu hỏi của tôi, người đàn ông khẽ cau mày và vuốt cằm.

"À vậy thì…trong cùng một tình huống như trước, chỉ có đối tượng là thay đổi.."

Tôi hỏi, nhìn những ngón tay thon dài không đeo nhẫn đang bấu chặt vào lưng ghế.

"Anh chưa kết hôn?"

"À, chưa!"

"Còn người yêu thì sao?"

"…Cậu nghĩ sao?"

Đó là một giọng điệu pha chút ngượng ngùng. Khuôn mặt của người đàn ông đã nói lên câu trả lời mà tôi mong muốn. Khi tôi không đáp lại ngay, anh ấy mỉm cười và nhìn xuống. Có lẽ anh ta nghĩ rằng tôi đã từ chối sự cám dỗ. Nhưng anh đã nhầm.

Một cuộc gặp gỡ tình cờ tại một nơi xa lạ, một sự hấp dẫn và lựa chọn bốc đồng, một đêm cuồng nhiệt sẽ thổi bay mọi ưu tư phiền muộn..

Tôi đã sẵn sàng ném mình ra ngoài.

“Tình huống có thể giống nhau, nhưng đối tượng thì khác. Tôi sẽ uống một ly cocktail!

Người đàn ông mở to mắt trong giây lát. Anh ta cười và cắn môi dưới, một nụ cười quyến rũ thành hình quanh mắt anh ấy. Nụ cười vui tươi đó khiến anh ta trông trẻ hơn nhiều trong giây lát.

 

CHAP TRƯỚC  |  MỤC LỤC  | CHAP SAU

Comments