[CHAP 7] SỰ LỰA CHỌN TRONG NHỮNG LỰA CHỌN
Mặc dù bị hiểu lầm nhưng tôi thấy không cần thiết phải giải thích chi tiết. Anh ấy bước một bước về phía trước, người hơi cúi xuống để ngang tầm mắt với tôi.
“Tôi nghĩ sẽ nguy hiểm hơn nhiều nếu cậu tìm ai đó một cách tùy tiện. Cứ làm như tôi đi. Khả năng gặp được những người có khuynh hướng này là bao nhiêu? Cậu có nghĩ điều đó gần như là… định mệnh không?”
“Nghe thật lãng mạn.”
Đôi mắt anh nheo lại trước câu trả lời đầy mỉa mai.
“Cậu có biết chủ nghĩa lãng mạn là gì không?”
“Tôi nghĩ tôi biết rõ hơn ai đó chỉ để lại địa chỉ email mà không có tên.”
Đó không phải là chủ đề mọi người hay tranh cãi khi chọn tình một đêm ở nước ngoài chỉ dựa vào ngoại hình và bầu không khí. Những lời anh ấy nói bây giờ gần giống với một lời mời gọi giúp đỡ lẫn nhau giữa những người đang gặp khó khăn trong việc tìm đúng người.
Người đàn ông nhếch mép thở dài. Anh ấy nghiêng đầu ngước mắt lên nhìn tôi.
“Tôi chỉ tò mò thôi, cậu đã nghĩ đến việc gửi email chưa?”
……
“Cậu đã ném địa chỉ email đi, phải không?”
Tôi mỉm cười, khẽ mấp máy môi mà không trả lời.
“Tôi biết mà!”
Anh ấy cười nhẹ, có lẽ vì cho rằng phản ứng của tôi có nghĩa là anh ấy đã không còn cơ hội.
“Tạm biệt.”
“Darling”
Anh lẩm bẩm điều đó với gương mặt vô cảm và giọng điệu thờ ơ. Tôi nhìn anh ấy bước về phía sofa, nhặt một chiếc ly rỗng và một chai rượu rồi rời khỏi phòng khách.
Đi được tầm ba bốn bước dọc hành lang, tôi gặp một cặp vợ chồng bước ra từ thang máy. Người chồng nhận ra tôi đầu tiên, chồm vào người bạn đồng hành thì thầm to nhỏ. Một nhận thức bất chợt chạy qua não rằng tôi đã mạo hiểm như thế nào khi đi cùng một người đàn ông vào phòng khách sạn. Tôi có thể bị bất cứ ai bắt gặp.
Dù cửa thang máy đã đóng cửa lại, nhưng cảm giác phấn khích khi trốn thoát vẫn không hề giảm bớt.
Hunter (thợ săn)?
Không có câu trả lời nào khác có thể giải thích sự tương thích hoàn hảo của tôi với anh ấy đêm qua.
Mãi suy nghĩ, tôi bất giác chạm vào môi mình để rồi nhăn mặt trước cơn đau ập đến. Tôi nhanh chóng soi gương mặt mình lên lớp thép không gỉ sáng bóng của thang máy. Anh ta mút mạnh đến nỗi môi tôi đỏ ửng.
Tôi thè lưỡi ra lướt nhẹ qua môi dưới sưng tấy của mình. Bầu không khí nóng hổi đêm qua khẽ lóe lên trong đầu.
*
(Cảnh đêm qua ở Bangkok)
“Cậu đến Bangkok làm gì? Cậu sống ở đây à?”
“Tôi đang trong chuyến công tác…đại loại như vậy.”
Loại cocktail anh ta gọi có màu xanh ngọc, những chiếc ống hút giấy cũng được trang trí bằng những bông hoa tươi đầy màu sắc. Nhìn thoáng qua màu rượu, tôi nghĩ đó là loại martini màu ngọc lục bảo, nhưng khi nếm thử thì không phải.
Nghe câu trả lời, anh ta nhìn mặt tôi một lúc rồi quay đầu kiểm tra bàn đồng nghiệp.
“Có nên đi không?”
“Anh định uống cocktail rồi đuổi tôi ra ngoài à?”
“Cậu đang ở đâu tại Bangkok này?”
Có lẽ vì thời gian không còn nhiều nên anh ta đã bỏ qua những bước chào hỏi dạo đầu và trực tiếp vào vấn đề.
“Ờ, đây có có vẻ là … một loại cocktail đắt tiền!”
Tôi rời miệng ly và nghiêng phần thân trên ra sau để tự cứu mình khỏi bầu không khí ngượng ngùng này. Người đàn ông nhắm mắt lại và mỉm cười. Người ta thường nói khi bạn cười, ấn tượng của bạn với đối phương chắc chắn sẽ thay đổi. Bằng cách nào đó trở nên hấp dẫn hơn.
Người đàn ông choàng tay qua vai tôi, nắm lấy lưng ghế. Đó là hành động đầy tự tin và táo bạo. Khi tôi nép lại gần, một mùi hương nam tính nồng nàn xộc thẳng vào khứu giác. Khuôn mặt anh ta ở cự ly gần trông thật trẻ, ngỡ đâu xấp xỉ tuổi 20. Một lượng lớn hormone chứa đầy sự tò mò tình dục bùng cháy bên trong tôi dữ dội.
“Tôi sẽ không làm cậu thất vọng.”
Thay vì một lời tuyên bố tự mãn, nó nghe giống một lời cầu xin xen chút quyến rũ để tìm kiếm một cơ hội hơn. Lần này, tiếng cười thoát ra từ miệng tôi.
Tôi cố tình không nhìn anh ấy khi dùng ống hút khuấy đảo chất lỏng màu ngọc lục bảo.
“Là phòng 713.”
“Khách sạn này?”
Tôi gật đầu trong khi anh ta nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên.
“Cậu không nói dối đấy chứ?”
Tôi gật đầu lần nữa và người đàn ông nhìn đồng hồ.
“Tôi sẽ đến lúc nửa đêm.”
Anh ấy nhìn tôi với ánh mắt có chút nghi ngờ xen lẫn phức tạp, rồi siết chặt vai tôi lần cuối trước khi quay về chỗ ngồi.
Nếu là nửa đêm thì tầm khoảng một tiếng nữa. 10 phút sau, tôi rời khỏi quán. Bước trên tiền sảnh, tôi có thể cảm nhận rõ ánh mắt đang dõi theo mình.
Đã bao lâu rồi tôi chưa có cảm giác hưng phấn tình dục như thế này?
“Đừng bao giờ ngủ với bất kỳ ai. Tôi không biết ở Ý như thế nào, nhưng ở Hàn Quốc, bê bối tình dục là bản án tử đối với người nổi tiếng. Không chỉ trong làng giải trí mà cả xã hội Hàn Quốc”.
Chủ tịch công ty nhấn mạnh việc quản lý quyền riêng tư ngay khi ký kết hợp đồng.
“Cậu đã là một người trưởng thành, nếu cậu quyết định đánh lừa tôi, tôi cũng không thể quản được. Tuy nhiên, nếu như cậu quyết định làm điều đó một cách lén lút, dù là hẹn hò hay tình dục, hãy làm chuyện đó với một người nổi tiếng. Bằng cách đó sẽ ít có nguy cơ bị phát hiện hơn."
Nếu là người cùng ngành thì sẽ tương đối an toàn, vì vốn dĩ không có lợi cho đôi bên nếu mối quan hệ bị bại lộ.
Dù không có yêu cầu của sếp, tôi cũng không có ý định đặt mình vào tình huống nguy hiểm. Yoon Joo Ho là người duy nhất có mối quan hệ với tôi sau khi ra mắt, tất nhiên mọi thứ chỉ là thể xác, không phải vì tình cảm lãng mạn hay tình yêu thuần khiết.
Khách sạn được kết cấu theo hình chữ D với các tòa nhà bao quanh sân ở khu trung tâm. Sau khi ra khỏi thang máy tầng 7, tôi dừng lại ở hành lang rồi nhìn xuống. Ngay cả khi được nhìn từ xa, vóc dáng của người đàn ông ấy vẫn rất tuyệt vời.
Liệu anh ta có thực sự đến không? Liệu anh ta có trở thành một mối nguy hiểm?
Anh ta nói giọng miền Đông nước Mỹ, nhưng khẩu âm không giống một người sinh ra và lớn lên ở đó. Tuy nhiên, khả năng tiếng Anh thật hoàn hảo. Từng từ ngữ, âm điệu, phong thái, cử chỉ của anh ta đều toát lên vẻ một người có học thức cao. Nó giống như một thói quen đã ăn sâu vào cơ thể từ khi còn nhỏ, một động tác dù nhỏ nhất cũng không thể che giấu được. Đã từng bị vây quanh bởi những kiểu người như vậy trong một thời gian dài, kể cả mẹ ruột tôi, nên thật dễ dàng để nhận ra sự khác biệt.
Dù sao đi nữa, rõ ràng anh ấy không biết tôi là diễn viên Jeong Ji In. Đó là điều quan trọng nhất.
Sau khi trở về phòng, tôi tắm rửa rồi uống một chút whisky không đá, cảm thấy phấn khích hơn là lo lắng. Tôi còn để gel và bao cao su đã chuẩn bị sẵn vào góc túi trên tủ đầu giường. Đây là những món đồ tôi luôn mang theo mỗi chuyến công tác nước ngoài.
Người đàn ông hứa hẹn sẽ không khiến tôi thất vọng đã không xuất hiện vào lúc nửa đêm.
Khoảng 10 phút sau, tôi cảm thấy thật nực cười với bản thân khi đang ngồi trong áo choàng tắm chờ bạn tình đến quan hệ. Khi miếng mồi ở trước mặt, bạn có thể nóng lòng muốn có ngay lập tức, nhưng ham muốn ấy sẽ phai nhạt sau một lúc đắn đo. Thậm chí xác suất bị cho leo cây còn xảy ra nhều hơn đối với tình một đêm khi đi du lịch.
Thừa nhận mình đã bị lừa, tôi gượng gạo bật cười. Khi đứng dậy khỏi ghế sofa để lấy thêm rượu ít whisky thì chợt có tiếng gõ cửa.
Tôi quay đầu lại kiểm tra đồng hồ điện tử trên tủ đầu giường. Đã quá nửa đêm khoảng 15 phút.
Người đàn ông đang đứng trước cửa.
Có lẽ vì đã cởi áo khoác nên trông anh ta luộm thuộm hơn khi ở dưới tầng. Tôi bước sang một bên để kéo cửa vào sâu hơn, anh ta xoa khóe miệng rồi trừng mắt nhìn căn phòng. Không giống như một giờ trước khi anh ấy đang tích cực tán tỉnh, trông anh ấy có vẻ lo lắng.
“Xin lỗi!”
Anh đặt chiếc áo khoác trên tay lên bàn rồi nhìn quanh phòng. Đây là loại phòng cơ bản nhất nhưng không quá chật chội vì khách sạn đã được xây dựng từ lâu.
Người đàn ông đứng chống tay lên hông nhìn tôi.
“Cậu nói cậu đang đi công tác ở Bangkok phải không?”
“Sáng mai tôi sẽ lên máy bay.”
“Vậy là đêm qua cậu cũng tìm được người ở cùng à?”
“Đúng vậy!”
Nghe được câu trả lời, anh ta mỉm cười với vẻ mặt có phần cay đắng. Anh hạ mắt xuống, gãi nhẹ trán và lẩm bẩm một mình.
“Không khó để tìm được bạn tình đồng giới ở Bangkok.”
Đã lâu rồi tôi chưa làm những việc như thế này nên việc chủ động quyến rũ anh ấy trước thật khó xử, nhưng thêm bất kỳ cuộc trò chuyện nào nữa sẽ chỉ lãng phí thời gian. Tôi đến trước mặt anh và dừng lại. Giày của anh ấy và dép của tôi gần như không chạm vào nhau.
“Chuyến bay lúc 9 giờ.”
Người đàn ông từ từ ngẩng đầu lên và chạm mắt với tôi. Ánh mắt anh ấy có chút khó đoán. Nó lóe lên sự ham muốn của một con thú hoang với con mồi ngay trước mặt, nhưng nó cũng phát ra ánh sáng buồn tẻ như thể đó là một con mồi không có khả năng tự vệ. Bây giờ nó là cái sau.
Tôi không muốn trì hoãn thêm nữa.
“Tôi phải rời khách sạn lúc 5 giờ.”
Anh ta bối rối nhìn mặt tôi, rồi đứng thẳng lưng lên như thể vừa chợt tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Người đàn ông ôm lấy má phải của tôi. Bàn tay to lớn che gần hết phần trên của cổ. Ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve dọc bên má. Đó là một màn skinship khá tình cảm thường không xảy ra giữa những người gặp nhau chỉ vì mục đích tình dục.
“Đêm nay có thể không ngủ được không?”
“Tôi cần phải ngủ một giấc trước khi lên máy bay!”
Comments
Post a Comment